Mạch Phù chạy nổi trong da
Nhẹ tay đã thấy hình ra lá hành
Trầm thì ấn sát đã đành
Ấn nặng tay xuống càng rành rõ thêm
Mạch Trì vừa chậm vừa êm
Mỗi hơi thở thấy dưới trên ba lần
Sác nhanh hơn trì bội phần
Trì ba, Sác sáu có lần còn hơn
Hoạt đi ruồng chạy ruột trơn
Hình như chuỗi hạt qua luôn rõ ràng
Sắc rít cờn cợn gằn sang
Như dao cạo vỏ tre ngang khó lòng
Đại phù to quá mạch Hồng
Nhưng khi ấn mạnh lại không lực gì
Hoãn đi hòa hoãn tựa trì
Hoãn thì bốn chuyến, Trì thì ba thôi
Hồng như nước lụt quấn trôi
Bên tay cuồn cuận lôi sóng lùa
Thực thì đầy đặn đong đưa
Nhẹ tay hay nặng cung khua dạt dào
Huyền găng cung thẳng dây sao
Nhẹ tay hay nặng khác nào dây cung
Khẩn quay quăn quản lạ lùng
Đầu dây uyển chuyển sợi chùng xở ra
Tràng (trường) dài quá bộ vị là
Khắp quan thốn xích cả ba đều dài
Khâu hai đầu có cả hai
Rỗng như rau muống có ngoài không trong
Mạch Vi nhỏ xíu khó thông
Hình như tơ nhện lúc không lúc về
Ly ty phảng phất khôn chê
Lơ thơ đôi đoạn như tơ về mồng
Tế đều nhỏ xíu nhưng thông
Lớn hơn vi chút lại không thất thường
Nhu mềm yếu ớt lạ dường
Nhẹ tay còn có, nặng dường như không
Nhược càng yếu đuối lông bông
Nhẹ còn hơi thấy nặng không thấy gì
Hư tuy rộng lớn thần kỳ
Nhẹ tay thấy lớn, nặng thì biến đâu
Cách như mặt trống da trâu
Nhẹ tay hay nặng mạch hầu thẳng băng
Động như hạt đậu phải chăng
Lắc lư nguyên chỗ, lằng nhằng trước sau
Tán tan tản mác cũng rầu
Lúc không lúc có chạm đầu ngón tay
Phục chìm sát cốt mới hay
Âm dương bí trắc mạch này cũng nguy
Tuyệt như tuyệt đứt còn chi
Day tay nặng nhẹ không khi nào còn
Đoản thì ngắn ngủi cỏn con
Thốn chưa khắp thốn, xích còn được bao
Xúc gằn lui tới lao xao
Chợt nhanh chợt chậm gắt gao lạ lùng
Kết thì ngẽn khó đi thông
Tự nhiên ngừng lại, lại không được bền
Đại (đổi) đi dít mỏng nhão mềm
Một hai ba bốn (chục) nghỉ êm một lần
Mạch xem cốt phải tinh thần
Tinh vi diệu quyết dần dần nghiệm ra
Cứu người phúc đẳng hà sa
Biết được sung sướng để ta giúp đời
(Phương pháp xem mạch theo Đông Phương - Nguyễn Văn Minh)